Cái bao gói ấy trì hoãn việc khám phá ra đồ vật mà nó chứa đựng - thường là không đáng giá, vì đó là đặc trưng của kiểu gói đồ Nhật Bản, rằng sự nhỏ nhặt của vật phẩm không tương xứng với sự xa hoa của bao bì: một viên kẹo, một ít bột đậu đỏ, một món "đồ lưu niệm tầm thường" được bọc gói với sự sang trọng như bọc đồ trang sức vậy. Tóm lại, cứ như cái hộp mới là đối tượng của gói quà chứ không phải những gì có trong đó ...
Thái cực chân kinh
— Biên đạo múa Trầm Vĩ
Nhiệt đới buồn của Derek Walcott trong diễn văn Nobel
![]() |
Boissiere House ở số12 Queens Park West, Spain Port, Trinidad |
Mùa đông mang lại thêm chiều sâu và bóng tối cho cuộc sống cũng như cho văn học, còn trong mùa hè kéo dài không dứt của vùng nhiệt đới thì cả sự đói nghèo lẫn thơ ca đều không thể có chiều sâu, bởi thiên nhiên xung quanh luôn hân hoan đến thế, ngây ngất tràn cung mây đến thế, như âm nhạc của nó. Một nền văn hoá dựa trên niềm vui thì ắt hẳn thiếu chiều sâu. Thật đáng buồn; để bán chính mình, người Caribe khích lệ sự hưởng lạc vô tư lự, sự hào nhoáng trống rỗng, như là một nơi mà kẻ khác tìm về để chạy trốn không chỉ mùa đông mà chạy trốn cả sự nghiêm trọng vốn chỉ xuất phát từ những nền văn hoá có bốn mùa. Vậy làm sao có thể có một dân tộc ở chốn này, một dân tộc theo đúng nghĩa của nó?
Subscribe to:
Posts (Atom)