Cái bao gói ấy trì hoãn việc khám phá ra đồ vật mà nó chứa đựng - thường là không đáng giá, vì đó là đặc trưng của kiểu gói đồ Nhật Bản, rằng sự nhỏ nhặt của vật phẩm không tương xứng với sự xa hoa của bao bì: một viên kẹo, một ít bột đậu đỏ, một món "đồ lưu niệm tầm thường" được bọc gói với sự sang trọng như bọc đồ trang sức vậy. Tóm lại, cứ như cái hộp mới là đối tượng của gói quà chứ không phải những gì có trong đó ...
Do đó, cái hộp đồ đóng vai trò ký hiệu: là cái phong bì, màn hình, mặt nạ, nó có giá trị đối với thứ mà nó cất giấu, bao bọc và đồng thời chỉ ra: nó đánh lạc hướng, ... nhưng bản thân thứ đồ mà nó bao chứa và biểu đạt thì lại được trì hoãn rất lâu, như thể chức năng của gói quà không phải là bao bọc trong không gian mà hoãn lại trong thời gian ...
No comments:
Post a Comment