Nhà của Frank Gehry



Điều quan trọng duy nhất về ngôi là của tôi chính là quang cảnh xung quanh ngôi nhà (the neighborhood) không có trong đó. Ngôi nhà không phải là một ví dụ đáng chú ý gì về kiến trúc của thời kỳ cả. Nó chẳng qua cũng chỉ là một cái nhà nhỏ lầm lì với sự quyến rũ mà tôi đã trở nên thích thú với việc khiến nó trở nên quan trọng hơn. Tôi trở nên hào hứng với việc tạo một cái vỏ bao quanh nó, cái mà cho phép ngôi nhà cũ xuất hiện như một đối tượng, và, theo một nghĩa nào đó, định hình ngôi nhà bằng cách chỉ cho thấy những thành phần. Khi bạn nhìn xuyên qua căn nhà mới bạn thấy những thành phần đặc trưng của ngôi nhà cũ theo cách được biên tập. Nó rất siêu thực, và tôi hứng thú với chủ nghĩa siêu thực ...



Làm việc theo cách này là một cách để học hỏi. Tôi đã không cố để có một phát biểu quan trọng hay quý gía gì về kiến trúc, hoặc cố gắng để làm bất kỳ thứ gì lớn lao. Tôi đã cố để xây nên thật nhiều ý tưởng, và khi tôi vướng vào trò chơi của nhà cũ, nó trở nên nghiêm túc. Tôi bắt đầu gắn kết ngôi nhà trong một sự đối thoại bằng cách cắt bỏ khỏi nó, để lộ một số thành phần và che giấu cái khác. Tôi thấy bản thân tôi cố gắng tạo ra những đối lập và va chạm giữa cái cũ và mới. 

Trong việc sử dụng gỗ và vật liệu thô, tôi đã muốn chứng minh rằng bạn có thể làm được mọi thứ từ mọi thứ. Cái này được hoàn tất, dĩ nhiên, trong điêu khắc, và tôi thấy mình bị ảnh hưởng bởi những nghệ sĩ như Rauschenberg, Serra, Carl Andre, Donald Judd, Heizer ...

Tôi quan tâm đến việc duy trì một sự "tươi mới" trong căn nhà. Thông thường sự tươi mới này bị thất lạc - trong những chi tiết bị làm quá, trong sự kết thúc thái quá của chúng, sức sống của chúng bị thất lạc đâu đó. Tôi đã muốn tránh né điều đó bằng cách nhấn mạnh cảm giác rằng chi tiết vẫn đang trên đà hoàn thiện: rằng công trình vẫn chưa dừng hẳn. Công trình kết thúc thì có sự an toàn và nó đoán được. Tôi đã muốn cái gì đó khác. Tôi thích chơi trên bờ vực của thảm hoạ. 



Theo Architecture Theory since 1968 - K. Michael Hays 

No comments:

Post a Comment